Chuyển ngữ: Ndmot99
Dung Thừa Uyên nói "Chờ một lát", rồi đi tới tủ thấp gần đó, bật lửa điểm một ngọn đèn dầu, cẩn thận bưng về đặt ở mép giường.
Hành động này khiến Vệ Tương nhận ra có điều khác lạ. Bởi trong phòng ngủ của nàng vốn luôn thắp sẵn hai ngọn đèn, tuy màn trướng có thể che bớt ánh sáng, nhưng bên ngoài màn vẫn chẳng tối mấy. Hơn nữa, trước đây dù thỉnh thoảng gã cũng có thắp đèn, nhưng đa phần vừa vào phòng là làm ngay, chưa từng có chuyện nói mấy câu xong mới đi thắp đèn như lần này.
Đợi gã đặt ngọn đèn lên chiếc ghế nhỏ cạnh đầu giường, nàng hỏi: "Rốt cuộc là có chuyện gì?"
Dung Thừa Uyên cười khổ: "Ngay cả nô tài cũng hiếm khi thấy bệ hạ nổi giận đến mức này."
Vệ Tương cảm nhận được sự bất an của gã, bèn dịch lại gần, rồi dứt khoát ôm lấy gã. Gã bị hành của nàng chọc cười, nói: "Không sao đâu. Bệ hạ tuy nổi giận nhưng cũng ít khi giận lây sang cung nhân."
Dung Thừa Uyên nhẹ vỗ lưng nàng, rồi hít sâu một hơi, nói tiếp: "Ca ca của Di tần tố cáo đường huynh của hoàng hậu đầu cơ tích trữ, lợi dụng nạn châu chấu để trục lợi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT