Chuyển ngữ: Ndmot99
Vệ Tương nghe xong, lòng nặng trĩu. Nàng đánh lại gần hơn dỗ dành Hằng Trạch, cười an ủi: "Ai nói đồ tốt đều là của tỷ tỷ? Bánh ngọt đâu có ghi tên, là của hai đứa mà."
Hằng Trạch khóc lớn: "Gạt con! Nàng ta nói là cho tỷ tỷ!"
Hằng Trạch chỉ tay ra ngoài, "nàng ta" mà thằng bé nhắc đến đương nhiên là nữ quan kia.
Nghe nó nói vậy, Vệ Tương đành đổi cách dỗ dành, nhưng con nít ba tuổi đã có tính cách riêng, không còn dễ dàng quên đi chuyện buồn khi bị làm phân tâm nữa. Vệ Tương phải tốn rất nhiều sức để an ủi, cuối cùng tự Hằng Trạch mệt mỏi, ngáp liên tục, tiếng khóc mới dừng lại.
Hằng Trạch vốn đã yếu ớt, mệt mỏi như vậy đương nhiên không thể đi cưỡi ngựa. Vệ Tương đành để nhũ mẫu dỗ thằng bé đi ngủ trước, sau đó ra hiệu cho Cát thị: "Đến phòng ta nói chuyện."
Cát thị vội đứng dậy, theo nàng về phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT