Chuyển ngữ: Ndmot99
Ánh mắt hoàng hậu nhìn Vệ Tương lộ rõ sự giận dữ và khinh miệt: “Duệ thần phi, bệ hạ luôn sủng ái ngươi, nhưng nay quốc khố trống rỗng, đây là việc hệ trọng liên quan tới an nguy xã tắc. Bình thường ngươi được ban thưởng nhiều, thiếu chút ngân lượng tháng này ngươi có ảnh hưởng nhiều hay không, trong cung ai cũng rõ. Ngươi đừng hòng lấy hoàng tử và công chúa ra nói chuyện. Nếu ngươi thật lòng muốn dạy dỗ chúng nên người thì cũng nên dạy chúng biết đại cục, hiểu đại thể, đừng có suốt ngày ghen tuông nhỏ nhen, coi thường an nguy của quốc gia.”
Những lời của hoàng hậu vừa nghiêm khắc vừa đầy lý lẽ, thật sự mang phong thái của chính thê răn dạy thiếp thất.
Vệ Tương xấu hổ ngậm miệng, không phản bác thêm câu nào.
Hoàng hậu thấy thế thì thở phào, quay sang nhìn các phi tần còn lại, to tiếng hơn: “Mọi người ở trong cung cùng hầu hạ bệ hạ, chia sẻ lo toan cho quốc gia vốn là bổn phận. Bổn cung đã hạ quyết tâm tiết kiệm, từ hôm nay trở đi, từ các khoản theo thường lệ thì ngân lượng và cung nhân đều phải giảm bớt. Nếu cung nào muốn tổ chức ca múa, yến tiệc thì đều phải trình lên cho bổn cung phê duyệt. Nếu ai đó tính toán sai lầm, dựa vào gia thế và sự sủng ái mà vẫn tiếp tục xa hoa phóng túng thì đừng trách bổn cung không nể tình tỷ muội!”
Các phi tần vội rời ghế đứng dậy, cúi đầu hành lễ, đồng thanh đáp: “Vâng, thần thiếp xin cẩn tuân lời dạy của hoàng hậu nương nương.”
Vệ Tương vừa đáp theo mọi người vừa lén quan sát hoàng hậu. Quả nhiên thấy tình thế như nằm trong tay, nàng ta lộ vẻ hài lòng và đắc ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT