Chuyển ngữ: Ndmot99
Hai người rời khỏi Đoan Hòa Điện, mới đến cửa Từ Thọ Cung, Vệ Tương bất ngờ xoay người phất tay, ra hiệu cho cung nhân lùi xa một chút.
Sở Nguyên Dục lại khẽ cười, cúi đầu nhìn nàng: “Càng lúc càng biết ra vẻ huyền bí rồi. Mau nói đi, nàng đã chu toàn chuyện gì?”
Vệ Tương mím môi, kể lại chuyện mình vừa dặn Quỳnh Phương. Đương nhiên nàng lược bỏ chi tiết thứ tự triều đình và rối ren mà nàng muốn, chỉ nói muốn để triều đình mắng nàng.
Sở Nguyên Dục nhíu mày, vừa xót xa vừa không hiểu: “Rõ ràng nàng có lý do chính đáng, sao phải tự rước lấy tiếng xấu? Ngự sử mà mắng ai thì lời lẽ khó nghe lắm.”
Vệ Tương cúi đầu: “Tuy có thể nói thẳng lý do ra nhưng lại không giúp được gì cho bệ hạ. Thần thiếp muốn giúp bệ hạ, bị mắng vài câu thì có gì đáng sợ!”
Sở Nguyên Dục ngạc nhiên: “Sao nàng lại nói vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play