“Nếu biết chốn Kinh thành lắm thị phi như vậy, thì chi bằng chúng ta cứ ở lại Dương Châu cũng được. Ít nhất nơi đó không có nhiều âm mưu tính toán như thế, tiểu thư, di nương và thiếu gia cũng sẽ không phải sống vất vả như vậy! Hu hu hu…” Lục Diên quỳ trên đất, hai tay nắm chặt vạt váy của nàng, òa khóc: “Nô tỳ thật sự đau lòng vì người mà…”
Nàng ấy khóc lóc thảm thiết đầy thương tâm, nước mắt tuôn rơi như mưa. Không ít phụ nhân xung quanh nghe thấy thế mắt cũng đỏ hoe lên, dùng tay áo che mặt. Chợt nhớ lại vừa rồi mình còn đứng xem trò vui, châm chọc chế giễu thì giờ lại càng thấy hổ thẹn hơn.
Hồng Ngạc đứng bên cạnh cũng cúi đầu khóc thút thít, bờ vai khẽ run lên.
Cả người Thu Minh Nguyệt chợt khựng lại, vẻ mặt hoang mang đau đớn, trong mắt lộ ra chút ngây dại và mệt mỏi. Nàng như mất hết sức lực, mềm nhũn tựa vào mấy nha hoàn đang đỡ lấy mình.
Bùi Tư Kỳ đứng cách đó không xa, từ cái lúc mạng che mặt của Thu Minh Nguyệt rơi xuống, hắn ta đã ngây người một chỗ. Lại nghe thấy từng câu từng chữ đầy thương đau của Lục Diên, hắn ta mới bàng hoàng nhận ra, thì ra cô gái có vẻ ngoài yếu ớt này lại phải chịu đựng nhiều khổ sở đến vậy. Mà hôm nay hắn ta đã làm gì chứ? Hắn ta hùa nhau với những kẻ đó để bức ép nàng, muốn hủy hoại cuộc đời nàng.
Cả người hắn ta chợt run rẩy. Hắn ta nhớ đến mười năm đèn sách gian nan khổ cực của bản thân mình, đọc những lời dạy của thánh hiền, học đạo lý chính trực quang minh… Nhưng hắn ta đã quên hết tự bao giờ? Chẳng phải hắn ta muốn dùng tài năng của mình để đứng trên triều đình, dùng nhiệt huyết vì nước vì dân hay sao? Mà cô gái này, nàng cũng chỉ là một bá tánh bình thường mà thôi. Thế nhưng một người từng thề sẽ hết lòng vì dân như hắn lại đi cùng những kẻ đó đẩy nàng vào chỗ chết.
Dù sau này có đạt được công danh hiển hách đi nữa, thì còn ý nghĩa gì đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT