Edit :Ngọc Trúc
Giang Duy đi dọc phố ẩm thực, gần như ăn hết tất cả các món ở đó. Nhưng với cậu, như vậy vẫn chưa đủ no. Ban đầu, cậu thử vài món theo cách thông thường, ăn với kích thước bình thường. Nhưng sau đó, hầu hết đồ ăn đều được cậu thu nhỏ lại vài lần rồi mới ăn hết. Nếu gặp món hợp khẩu vị, cậu sẽ lập tức đặt số lượng lớn và hẹn ngày mai đến lấy.
Hiện tại cậu không có dụng cụ để bảo quản thức ăn. Nếu thu nhỏ toàn bộ số đồ ăn này và để chung với các vật tư khác, có thể sẽ khiến mọi thứ rối tung lên. Vì vậy, Giang Duy quyết định ngày mai sẽ chuẩn bị sẵn các loại tủ đựng rồi mới quay lại lấy đồ.
Khi bước ra khỏi phố ẩm thực, trời đã tối hẳn. Cậu đưa tay xoa gáy, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm. Một lúc sau, cậu lấy điện thoại ra kiểm tra nhưng không thấy tin nhắn hay cuộc gọi nào, liền tắt máy đi.
Đêm nay có lẽ phải ở khách sạn rồi…
Bên xưởng nhỏ thì quá tồi tàn, không thể ở lại. Chỗ ở tạm của công nhân nhà máy cũ cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng nơi đó có chút âm u, khiến cậu có cảm giác khó chịu. Vì vậy, cậu không muốn ở đó. Cậu nhìn xung quanh, thấy một khách sạn ở đằng xa liền bước tới.
Sau khi đăng ký nhận phòng, vì quá mệt mỏi, cậu nằm xuống giường với tấm ga màu trắng, lăn một vòng rồi úp mặt xuống. Một lát sau, cậu hơi cau mày. Đồ đạc trong khách sạn luôn có một mùi khiến người ta khó chịu. Cuối cùng, cậu ngồi dậy, lấy từ trong ba lô ra chiếc chăn đơn của mình.
Dù gì cũng là một nơi xa lạ, nhưng so với nhà của Hùng Trì Viễn, nơi này vẫn kém thoải mái hơn.
Giang Duy nhìn xuống lòng bàn tay mình, chuẩn bị thử nghiệm cách sử dụng không gian dị duy. Lần trước, khi ở nhà Hùng Trì Viễn, cậu chỉ cần nghĩ là có thể sử dụng nó ngay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play