Edit Ngọc Trúc
Trước đó, khi thu thập máu thú từ chuột tre đã đủ dùng, Giang Duy liền lấy xe tuyết ra. Ở chỗ Giang Duy, hoàn toàn không cần lo lắng chuyện đông người, cứ thế mở rộng xe tuyết lên vài lần. Bên trong xe trở nên vô cùng rộng rãi, đừng nói là ngồi, muốn nằm xuống ngủ một giấc cũng thoải mái dư dả.
Giang Duy nhìn nơi bọn họ ở mấy ngày qua, thu dọn phòng ở. Chỉ riêng chỗ này đã tốn của cậu hai căn hộ, may mắn thu hoạch không nhỏ, có trúc, có số lượng lớn thú hạch, còn bắt được một loại thực vật biến dị có khả năng chữa trị.
Bạch Lang nhẹ nhàng ngồi lên ghế điều khiển. Dù bệ ghế cao hơn, nhưng cũng không ảnh hưởng động tác của hắn. Chỉ là trong xe có chút khác thường.
Bạch Lang nhìn vô lăng lớn, ghế dựa cao, cùng bàn đạp phanh và chân ga siêu lớn bên dưới, sờ cằm, thò đầu ra từ cửa trước nhìn Giang Duy:
"Giang Duy, xe không lái được."
Giang Duy sửng sốt, bước lên phía trước, ngẩng đầu nhìn Bạch Lang trong xe. Một người to lớn ngồi trên ghế điều khiển rộng thênh thang, chẳng khác gì đứa trẻ con, khóe miệng giật giật, cuối cùng cũng bị cảnh tượng quái dị này chọc cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT