Edit : Ngọc Trúc
Một lần nữa chọn một chỗ đặt phòng gỗ đặc biệt, Giang Duy lần này cố tình phóng to hơn nữa. Tuy rằng lúc này Hùng Trì Viễn đang trong trạng thái nhỏ, nhưng ai biết được sau khi đi vào có thể đột nhiên biến lớn hay không. Quan trọng nhất là Giang Duy cảm giác Hùng Trì Viễn dường như thích trạng thái gấu trúc to lớn hơn.
Giang Duy đốt lò than trong phòng, chuẩn bị dọn dẹp một chút rồi lên giường ngủ.
Trong túi áo, con sóc ngủ say động đậy, chui ra khỏi túi áo của Giang Duy, bám lấy áo ngoài, ngẩng cái đầu nhỏ kêu chi chi. Giang Duy đưa cho nó một hạt đậu phộng siêu to rồi đặt nó lên đầu giường.
Giang Duy ngáp dài, vừa xoay người lên giường thì con gấu trúc quả nhiên như hắn dự đoán, đột nhiên biến lớn, chỉ ngồi thôi cũng đủ vây quanh hắn kín mít.
Giang Duy dịch lại gần, ngáp thêm cái nữa, xoa đôi mắt cay xè. Cả ngày mệt mỏi, giờ bị vây thế này đúng là không thoát được. Hắn ngẩng đầu nhìn con gấu trúc to lớn nói: “Hùng Trì Viễn, ngươi như vậy giường muốn sụp đó.”
Thật ra, Giang Duy muốn ôm con gấu trúc nhỏ mềm mại ấm áp ngủ hơn. Vừa ấm vừa dễ sờ, so với túi sưởi còn thoải mái hơn, đúng là gối ôm tốt nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT