Edit :Ngọc Trúc
Con gấu trúc vẫn ôm chặt eo Giang Duy, không buông tay, thẳng thừng đẩy hắn vào phòng thí nghiệm. Bên trong, lò sưởi mà hắn đã nhóm lên từ trước vẫn còn cháy, tỏa ra hơi ấm dễ chịu, khác hẳn với cái lạnh khắc nghiệt ngoài đường hầm băng giá.
Dưới ánh lửa bập bùng, cuối cùng con gấu trúc cũng thả Giang Duy ra. Nó hơi cử động thân mình, dù trông có vẻ vụng về nhưng động tác lại vô cùng chính xác, chặn kín cửa phòng thí nghiệm. Sau đó, nó quay người lại, đôi mắt thâm quầng ôn hòa nhìn hắn. Nhưng chưa được bao lâu, cơ thể dường như đã chạm đến giới hạn, nó mềm nhũn dựa vào cửa, rồi từ từ trượt xuống.
Giang Duy nhìn con gấu trúc đang nằm bẹp dưới đất, khóe miệng giật giật. Nếu đến giờ hắn còn không nhận ra vấn đề, thì đúng là uổng phí hơn một năm sinh tồn trong tận thế băng hà. Đây căn bản không phải một con thú bình thường, mà là một dị năng giả có thể hóa thú.
Hơn nữa… liệu có thể nào… nó chính là Hùng Trì Viễn?
Giang Duy cảm thấy tim đập mạnh, bất giác mong chờ. Hắn không quan tâm Hùng Trì Viễn hóa thú thành hình dạng gì, mạnh hay yếu. Chỉ cần người ấy còn ở đây, chỉ cần họ có thể ở bên nhau, vậy là đủ rồi.
Hắn bước tới, ngồi xổm trước con gấu trúc đang ngủ say. Thân hình mềm mại, mũm mĩm này hoàn toàn khác với Hùng Trì Viễn khi còn là con người. Giang Duy gãi gãi cái tai tròn màu đen, nâng móng gấu lên, đưa đến trước mặt mình. Đột nhiên, hắn muốn bật cười. Hắn vươn tay ôm lấy đầu gấu trúc, tựa mặt vào lớp lông trắng nơi cổ nó. Một thứ cảm giác ấm áp từ hốc mắt hắn chậm rãi lan ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT