Lê Mạn biết hiện tại tri huyện đại nhân đã biết đến sự tồn tại của nàng, nếu như đối phương cố ý muốn nàng đến trang điểm, một thôn phụ bình thường như nàng đâu thể chống lại quyền lợi, hiện tại có thể được Trần phu nhân bảo đảm như vậy, đã là tốt lắm rồi, nàng biết ơn ý tốt này của Trần phu nhân, lập tức đứng lên cảm tạ Trần phu nhân, nói: "Phu nhân, rất cảm ơn người, ý tốt của người tiểu nữ tử ghi nhớ trong lòng."
Trần phu nhân cười đỡ nàng dậy, vỗ vỗ tay nàng: “Tống nương tử đừng khách khí như vậy, mối làm ăn này là ta tìm cho ngươi, ta cũng hy vọng sau này tất cả đều vui vẻ, ngươi yên tâm, ta sẽ cố gắng nói thay cho ngươi, sẽ không khiến ngươi lo lắng có chuyện gì xảy ra.”
Trần phu nhân nói xong, mắt thấy thời gian không còn sớm, liền chào Lê Mạn và Tống Đại Sơn, xong lên xe ngựa rời khỏi đây.
Nhìn xe ngựa chạy xa dần, Lê Mạn thở dài, hi vọng toàn bộ chỉ là nàng nghĩ quá nhiều, có lẽ mọi chuyện không phức tạp như nàng nghĩ.
Tuy trong lòng Lê Mạn có tâm sự, nhưng nàng không quên chuyện của Chu Mai Hoa, sáng hôm sau trời còn chưa sáng đã rời giường, đám người Chu Mai Hoa chuẩn bị đến rồi.
Lê Mạn không đợi bao lâu, tam cô của Lâm Mãn đã dẫn Chu Mai Hoa đến cửa, còn có cả Cầm Hoa đi theo đằng sau.
Trời còn chưa sáng hai mẹ con Chu Mai Hoa đã đến thôn bên cạnh, chỉ là muốn trang điểm thật tốt trước khi đi gặp đối phương, Lê Mạn cũng biết thời gian gấp gáp, không nói nhiều lời, lập tức bỏ hộp đồ trang điểm ra trang điểm cho Chu Mai Hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT