“Biết rồi ạ...” Nói xong Tiểu Bảo liền bước chân ngắn nhỏ chạy đi.
Thấy Tiểu Bảo đi rồi, Lê Mạn móc ra một lượng rưỡi bạc đưa cho Tống Đại Sơn, “Đại Sơn ca, tiền này huynh cầm đến trả cho Triệu thúc đi, lại gói chút điểm tâm mang đi, cảm ơn người ta cho chúng ta vay tiền.”
Lê Mạn không thích cảm giác thiếu tiền người ta, trong lòng cảm thấy có chuyện đè nặng, cho nên hiện tại có tiền chuyện thứ nhất chính là trả hết tiền còn nợ, Tống Đại Sơn cũng vậy, cho nên không nói cái gì, nhận lấy tiền rồi mang theo điểm tâm đến nhà Triệu thúc.
Tống Đại Sơn đi rồi, Lê Mạn lấy ra vải dệt còn lại, bắt đầu làm quần áo cho Tống Đại Sơn, quần áo của hắn rách đến không thể rách hơn, quần áo bên trong cũng vậy, cho nên cần mau chóng làm một bộ cho hắn mặc, còn lại thì từ từ làm.
Lê Mạn biết thời đại này quần lót người ta mặc đều là kiểu quần xà lỏn, vừa to vừa thùng thình, không có tính thoải mái đáng nói, Lê Mạn vẫn cảm thấy quần lót hiện đại thoải mái hơn nhiều, cho nên tính toán cũng làm cho Tống Đại Sơn hai chiếc quần lót nam kiểu hiện đại, dù không giống như quần lót nơi này, nhưng mặc ở bên trong cũng không nhìn thấy, thoải mái là được, cho nên cũng không có thảo luận vấn đề quần lót với Tống Đại Sơn, trực tiếp làm thành kiểu hiện đại cho hắn.
Khi Lê Mạn làm xong cho Tống Đại Sơn hai chiếc quần lót, Tống Đại Sơn đã ôm Tiểu Bảo trở lại, chẳng qua phía sau còn đi theo Dương Lan Hoa và mấy hài tử Thạch Đầu, Mộc Đầu.
Lê Mạn đứng dậy, “Sao Lan Hoa tẩu tử lại tới đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT