Lê Mạn nhìn về phía nương tri huyện, tộc trưởng và những người khác trong tộc, nói: “Chuyện Đô Úy đại nhân làm này, những dân chúng bình thường như chúng ta không có cách xen vào, lão bản nương và ta cũng không có cách cầu tình, nhưng các người vì vậy mà giận chó đánh mèo lão bản nương, thì quả thật là quá đáng. Việc này không liên quan đến lão bản nương, hôm nay ta đi, sau này cũng không ở cửa hàng nữa, đã được chưa? Các người không có ý kiến gì đi?”
“Lê muội!” Lão bản nương hét lên, vươn tay túm lấy ống tay áo của Lê Mạn.
Lê Mạn cười trấn an, cúi đầu bắt đầu thu dọn rương trang điểm.
Quả thật, nàng thật sự không thể tiếp tục ở đây nữa. Chỉ dựa vào thái độ của nương tri huyện và tộc trưởng liền biết thái độ của người trong dòng tộc của lão bản nương, nếu nàng còn ở đây thì sẽ gây phiền phức cho lão bản nương.
Chuyện này lại là chuyện của người trong dòng tộc, nàng là người ngoài, không có cách giúp lão bản nương giải quyết, cũng chỉ có cách rời đi.
“Lê muội, muội đừng như vậy mà. Muội ở chỗ này của ai, ai cũng không quyền đuổi muội đi.” Lão bản nương ngăn Lê Mạn thu dọn rương đồ.
Lê Mạn cảm động trước thái độ của lão bản nương, nhưng chính vì như vậy, nàng lại càng không thể để họ hàng làm khó lão bản nương, do đó Lê Mạn vỗ nhẹ vào tay lão bản nương: “Nguyệt tỷ, là tự ta muốn rời đi, không phải vì người khác.” Lê Mạn không muốn nói nhiều lời dư thừa, chỉ có thể tìm cơ hội nói rõ với lão bản nương sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT