Năm ngày sau, nghe thôn dân từ trấn trên trở về nói, tri huyện đại nhân bây giờ bị điều đi Mạc Hà, tân tri huyện đại nhân sẽ đến đây.
Lê Mạn nghe vậy, nhìn Tống Đại Sơn cũng đang im lặng, ánh mắt lóe lên.
Hành động của Tư Mã Hạo Nhiên có thể gọi là thần tốc, chỉ trong năm ngày ngắn ngủi đã hoàn thành việc điều động tri huyện. Lê Mạn bây giờ đã hoàn toàn tin tưởng quyền thế của nhà Tư Mã Hạo Nhiên không phải tầm thường.
Nhưng, tại sao lại điều đi Mạc Hà?
Nhìn Lê Mạn khó hiểu Tống Địa Sơn liền lên tiếng giải đáp nghi ngờ của nàng: “Mạc Hà tiếp giáp Tác Ta, Sa Vân, Phù Dục Tam Quốc, hàng năm liên tiếp xảy ra các cuộc tranh chấp nhỏ, tình hình phức tạp, triều đình cũng không muốn quan tâm, cộng thêm vấn đề địa thế và khí hậu, hoàn cảnh cực kỳ kém, dân chúng bình thường cũng không muốn ở lại đó, người có thể ở lại đó đều không dễ chọc. Quan phủ đối với bách tính ở đó chỉ là đồ trang trí, thường xuyên xảy ra việc quan phụ mẫu bị đánh, bị đe dọa. Tóm lại, nơi đó chính là ác mộng của tất cả những kẻ làm quan, đi đến đó, không khác nào là bị lưu đày cả đời.”
Lê Mạn bừng tỉnh đại ngộ.
Sau khi hiểu rõ, Lê Mạn cảm thấy Tư Mã Hạo Nhiên đúng là ngoan độc, kết quả như vậy còn thảm hơn việc bị tước đi chức quan. Nhưng với tư cách là đương sự bị hại thê thảm, Lê Mạn sẽ không giống như thánh mẫu đồng tình với tri huyện đó trong lúc này, nếu không phải lần này họ may mắn gặp được Tư Mã Hạo Nhiên thì gia đình họ có lẽ đã tan nát rồi, vĩnh viễn đừng gặp lại nữa, mà lúc đó, có lẽ Tống Đại Sơn cũng đã sắp phát điên rồi, cái nhà này cách việc tan cửa nát nhà cũng không xa nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT