Lê Mạn vỗ vỗ bàn tay bà chủ an ủi: “Nguyệt tỷ, có thể là đứa bé mà ông trời cho tỷ đến muộn thôi, không cần gấp,nếu thân thể không có vấn đề gì thì sớm muộn gì cũng có.”
Bà chủ biết Lê Mạn đang an ủi mình, cũng không để ý, nàng đã nghĩ thông rồi. May mà tướng công thật lòng yêu thương nàng, dù không có con vẫn đối với nàng rất tốt, không có suy nghĩ khác, không vì nàng không có con mà trách nàng nửa phần, nàng đã đủ may mắn rồi, những cái khác thì không thể cưỡng cầu.
Bà chủ không muốn nói vấn đề này nữa, quay sang nói về việc trang điểm của Lê Mạn.
“Lê muội tử, muội hôm nay trang điểm cho hai vị phu nhân đó thật đẹp, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đến tìm muội trang điểm. Nhà của hai vị phu nhân đó đều là thương hộ lớn nhất nhì ở trấn trên, việc làm ăn trong nhà rất lớn, mạng lưới giao thiệp cũng rộng, các phu nhân kết giao bình thường cũng nhiều, thường cùng nhau uống trà nói chuyện phiếm, có tin tức gì thì không đến mấy ngày sẽ truyền khắp nơi, muội đợi đấy, lập tức sẽ có những phu nhân khác nghe tin mà đến, đến lúc đấy chỉ sợ muội lại phải bận rồi.”
Lê Mạn nghe tin này, trong lòng rất vui mừng liền nói: “Muội cũng hi vọng càng bận càng tốt , cái này chứng minh việc làm ăn của tiệm càng ngày càng tốt, chúng ta kiếm cũng càng ngày càng nhiều.”
Bà chủ gật đầu: “Đúng thế”
Chẳng qua, bà chủ nói mấy ngày thì vẫn là muộn bởi vì ngay chiều hôm ấy đã có người nghe tin mà đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT