Tống Đại Sơn cười toe toét: "Đương nhiên rồi, cháu chắc chắn sẽ đối xử với nàng thật tốt."
Vương thúc nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của Tống Đại Sơn thì buồn cười, đúng là người trẻ tuổi, đối xử với vợ rất nồng nhiệt.
Sau khi Vương thúc lên xe, Tống Đại Sơn đánh xe đi về phía trấn trên.
Trên đường đi, Vương thúc nói với Tống Đại Sơn: "Đại Sơn, cháu cũng biết bây giờ nhà Vương thúc phải dựa vào việc trồng và bán rau, thường xuyên phải đưa rau vào thị trấn, nhà thúc tự mua xe lừa cũng không có lợi gì, bình thường cũng không dùng đến, cũng không có thời gian để dùng xe lừa, cho nên sau này thúc định dựa vào xe lừa của cháu để đưa rau đến trấn trên, đến lúc đó phải làm phiền cháu rồi."
Tống Đại Sơn vừa đánh xe vừa nói: "Vương thúc đừng khách khí, thúc tìm cháu vận chuyển rau cũng như đang giúp đỡ cho việc làm ăn của cháu rồi, thúc yên tâm, sau này cháu sẽ dựa theo giá cũ chở rau cho thúc, sẽ không tùy tiện tăng giá."
Vương thúc nở nụ cười: "Vậy thúc cám ơn cháu."
Sau đó Vương thúc lại nói với Tống Đại Sơn: "Đại Sơn à, chỗ Vương thúc có mối làm ăn muốn giới thiệu cho cháu, cháu suy nghĩ xem có đồng ý không. Còn có một nông hộ nữa cũng giao rau cho tửu lâu như nhà thúc, bởi vì con trai nhà đó được làm việc ở nhà bếp nên mỗi lần đều thuê xe lừa giúp chở hàng, hình như tiền công mỗi lần chở cũng không ít đâu, nếu dựa theo giá xe của cháu bây giờ, ông ấy nhất định sẽ đồng ý tìm cháu giúp vận chuyển rau, đến lúc đó thúc có thể giúp cháu nói thêm vài câu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT