Lê Mạn động tâm, đột nhiên có một suy nghĩ, nhưng vẫn đè nén suy nghĩ đó ở trong lòng, hỏi: “Không biết nhà thúc có bao nhiêu rau, có thể kéo bằng một xe không?”
Vương thúc gật đầu: “Tổng cộng có mười sọt rau, một xe là đủ rồi.”
Lúc này Vương thẩm hỏi: “Không biết nhà cháu vận chuyển một chuyến cần bao nhiêu tiền?”
Lê Mạn suy nghĩ trong lòng, Tống Đại Sơn bình thường chạy một chuyến lên trấn kiếm được từ ba mươi đến năm mươi đồng, một chuyến này cũng không khác kéo một chuyến người mấy, như vậy lấy bốn mươi đồng cũng không khác biệt lắm.
Lê Mạn đáp: “Vương thúc Vương thẩm, một chuyến lấy bốn mươi đồng tiền.”
Vương thúc và Vương thẩm đưa mắt nhìn nhau, trong mắt lộ rõ vẻ vui mừng, trước đây nhà Hạ Lão Chúc lấy năm mươi đồng tiền một chuyến, lần này rau nhiều hơn bình thường, lại còn rẻ hơn mươi đồng, như vậy có thể không vui sao.
Vương thúc lập tức gật đầu: “Vậy Đại Sơn gia, đợi Đại Sơn trở về phiền hắn đến nhà ta một chuyến được không? Chiều này kéo rau đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play