Về tình về lý, Ôn Khanh Hòa chẳng nợ ai. Mọi người đều hiểu lý lẽ chỉ là từ cuộc sống dễ dàng trở về cuộc sống kham khổ thì ai cũng khó mà chấp nhận.
Mọi người tiếc nuối không thể ăn thịt nữa nhưng cũng không quá so đo. Nhưng vẫn có người để tâm ví dụ như Lưu Mai Hoa và Trần Chiêu Đệ nghĩ rằng đã có khả năng mua thịt cho cả làng ăn một tháng, tại sao không tiếp tục?
Huống chi, Ôn Khanh Hòa vẫn ở điểm thanh niên trí thức. Sau này chắc chắn còn cần sự giúp đỡ từ mọi người.
Phương Minh cũng nghĩ vậy, đúng như anh ta đã đoán Ôn Khanh Hòa có khả năng mời cả làng ăn thịt một tháng chắc chắn gia đình cô không phải tầm thường.
Lại nghĩ đến việc cô sức khỏe yếu không phải làm việc, cuộc sống quá dễ chịu có thể cô xuống nông thôn chỉ để trải nghiệm cuộc sống khi chơi đủ rùi sẽ trở về.
Nếu đúng như vậy, anh ta càng phải chiếm lấy lòng Ôn Khanh Hòa để có cơ hội sớm trở về thành phố.
Trong một khoảnh khắc, mọi người ngồi xuống ăn cơm nhưng mỗi người lại có tâm tư khác nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT