Nghe đến con, Phong Thiết Trụ cũng nhớ cậu bé mũm mĩm kia.
“Làm sao anh không mong cả nhà được đoàn tụ nhưng nhà cửa đâu phải rẻ, tất cả tiền em đều đưa cho anh, vậy em không còn đồng nào thì làm sao được.” Phong Thiết Trụ liền rút ra hai trăm đồng nhét vào tay Đường Lanh Canh: “Em cầm lấy hai trăm này đi. Để anh đi tìm Yến ca xem căn nhà kia còn bán không, thực sự không được thì anh mua căn nhỏ hơn một chút.” 
Đường Lanh Canh cầm tiền rồi nói: “Nếu không đủ thì anh lại đến lấy tiền, đừng lo em không có tiền. Mấy hôm trước em viết bài được thầy gửi đăng báo khi tiền nhuận bút về chắc cũng được hơn năm mươi đồng.”
Phong Thiết Trụ sững sờ: “Em giỏi quá! Em đã bắt đầu kiếm tiền từ lúc nào mà anh không biết? Chỉ có anh là cả ngày ăn không ngồi rồi, đi lung tung.”
Phong Thiết Trụ không khỏi có chút buồn bực nhưng khi biết vợ không thiếu tiền lòng cũng yên tâm hơn.
Ra khỏi trường đại học, Phong Thiết Trụ liền đi tìm Yến Kiêu.
“Yến ca, ngày đó chị dâu nói về căn nhà nhị tiến còn không? Có thể dẫn em đi xem không?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play