Tuy nhiên vẫn có vài người nghi ngờ lời nói của Yến Kiêu khi nhìn thấy một người nằm im trên đất. Đúng lúc đó người đó mở mắt giả vờ yếu ớt r*n rỉ: “Ôi da, ngực tôi đau quá! Cảm giác như xương sườn đều gẫy, tôi phải làm giám định thương tích.”
Tiếng rên không hợp lý của Mộ An Triệt khiến cảnh sát và mọi người xung quanh cảm thấy khó chịu, cuối cùng ai đó đã gọi cấp cứu kết thúc màn kịch này.
Yến Kiêu biết rằng đây là xã hội hiện đại, mọi hành động đều phải dựa trên sự thật và chứng cứ. Ở đây chỉ dùng đắm đấm thì không giải quyết được gì, quả nhiên, “Ôn tiểu thư, kết quả kiểm tra của Mộ tiên sinh đã có. Mọi thứ đều bình thường ngoài việc ngực hơi sưng đỏ thì toàn thân không có vết thương nào khác.”
Ôn Khanh Hoà nhìn về phía Mộ An Triệt đang nằm trên giường bệnh làm bộ làm tịch xoa ngực: “Nghe thấy chưa, Mộ An Triệt nếu thực sự muốn đổi nghề làm kẻ lừa đảo tôi khuyên anh nên đi học một khóa. Đừng giả vờ giả vịt ghê tởm như vậy.”
Mộ An Triệt cũng biết mình không thể giả vờ được nữa: “Hoà Hòa, thật sự không thể cho anh một cơ hội nữa sao? Anh có thể làm bất kỳ điều gì.”
Ôn Khanh Hòa trừng mắt cảm thấy buồn nôn, “Có thể cái rắm.” Yến Kiêu lạnh giọng trả lời.
Anh đã chán ghét đến tột cùng sự vô liêm sĩ của Mộ An Triệt rồi, Yến Kiêu đưa tay ôm chặt eo mảnh khảnh của Ôn Khanh Hòa giọng nói mang theo sự cảnh cáo: “Khanh Khanh là vợ tôi đừng mơ tưởng đến nữa. Nếu còn dám nghĩ đến vợ tôi, lần sau tôi sẽ không đá vào ngực nữa mà là vào chỗ khác.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT