Cái hệ thống phế vật này, trừ bỏ thông báo một số chuyện bát quái của hàng xóm chung quanh, một chút tác dụng cũng không có. Mỗi ngày đều vẽ bánh cho nàng kêu nàng làm nhiệm vụ. 

Cái gì mà sau khi điểm tăng lên có thể mở ra không gian, đổi đạo cụ, sau đó tận hưởng vinh hoa phú quý, đi lên đỉnh cao của cuộc đời…..

Nhưng nhiệm vụ đưa ra lại là công lược đương kim Tứ Hoàng Tử, dành lấy độ thiện cảm của Tứ Hoàng Tử…

Nàng là một cái dã nha đầu nhà quê, nơi nào có cơ hội được nhìn thấy Tứ Hoàng Tử, thật sự cho rằng nàng là nữ chính trong tiểu thuyết Mary sure, tuỳ tiện nhặt đại một người nam nhân trên đường đều là Hoàng Đế Vương Gia sao.

Tuy rằng nàng đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết, nhưng ở trong cuốn tiểu thuyết nàng chính là một nữ phụ pháo hôi danh chính ngôn thuận làm bia đỡ đạn cho nữ chính.

Sau khi uống cháo xong, Giản Nhược Nam lại tiếp tục nằm ngửa. Một chén cháo là không đủ, nhưng đối với một tiểu cô nương mười tuổi gầy yếu đã đói bụng suốt ba ngày ba đêm như nàng thì một bát cháo cũng khá no.

Ăn no rồi, Giản Nhược Nam bắt đầu đánh giá cái người được gọi là mẫu thân này của nàng – Chu Thị.

Chu Thị mặc một cái váy dài màu đỏ thắm, làn váy thêu hoa oải hương màu tím nhạt. Trên đầu dùng trâm ngọc để búi tóc, hai má thoa phấn hồng, trên môi thoa thêm một lớp son,  cùng với gian nhà ngói rách nát này thật không phù hợp. 

Chu Thị tuy rằng cũng gầy, nhưng sắc mặt hồng hào, vừa thấy chính là bộ dạng chưa bao giờ làm việc nặng.

Thậm chí Giản Nhược Nam còn ngửi thấy mùi vị gà nướng trên người bà ta. Ăn gà nướng miệng cũng chưa lau khô đã chạy qua đây, chén cháo gạo tẻ kia không phải là mua gà nướng nên được tặng kèm đó chứ?!

Giản Nhược Nam: [ Hệ thống , đây thật sự là mẫu thân của ta sao? ]

Hệ thống: [ Là thật! ]

Giản Nhược Nam: [ Vậy bà ta vì cái gì lại đối với nguyên chủ một ngày ba trận không đánh thì mắng, việc nặng việc dơ đều là nguyên chủ làm nhưng cơm lại không được ăn no?! ]

Hệ thống: [ Ta không biết. ]

Giản Nhược Nam: five

[ Đinh ---]

Âm thanh máy móc quen thuộc lại vang lên, Giản Nhược Nam biết hệ thống phế vật này lại phát hiện được dưa mới.

Lúc này nàng đã ăn no, có sức lực để ăn dưa.

Hệ thống: [ Phát hiện dưa của ký chủ, muốn ăn không? ]

Giản Nhược Nam: […..Ăn. ]

Nàng thật sự không nghĩ tới lần đầu tiên chủ động ăn dưa , chủ dưa lại là chính mình.

Hệ thống: [ Chu Thị muốn đem ngươi bán cho Trương viên ngoại ở huyện thành làm tiểu thiếp, gà nướng bà ta mua chính là dùng bạc bán thân của ngươi mà mua. ]

Giản Nhược Nam: [……]

Nói vậy Chu Thị là sợ nàng đói chết nên mới cho nàng ăn chén cháo giữ mạng. Nàng càng muốn chết hơn!

Hệ thống: [ Có một cái tin tức tốt cùng một cái tin tức xấu, ngươi muốn nghe cái nào trước? ]

Giản Nhược Nam: [ Tin tốt trước đi. ]

Hệ thống: [ Nhà Trương viên ngoại rất giàu có, qua đó rồi mỗi ngày ngươi đều có thể ăn cơm no! ]

Giản Nhược Nam: [……] Nàng thật sự muốn hỏi, cái này được tính là tin tốt sao?

Cái hệ thống phế vật chết tiệt này.

Giản Nhược Nam: [ Tin xấu đâu? ]

Hệ thống: [ Trương viên ngoại năm nay đã 65 tuổi, nặng 180 cân, có ba nhi tử một nữ nhi. Tôn nữ lớn nhất của ông ta năm nay cũng mười tuổi. ]

Giản Nhược Nam: […..] tin tức xấu chắc chắn không thể giả. Có thể hay không cho nàng lập tức qua đời mà không đau đớn gì không?

Giản Nhược Nam: [ Thân thể này chỉ mới mười tuổi, liền phải bán đi cho người ta làm tiểu thiếp? Hợp pháp sao? ]

Hệ thống: [ Hợp pháp, cổ đại đều là như thế này. ]

Giản Nhược Nam ngồi dậy, nàng muốn đem chén cháo gạo tẻ kia nhanh chóng phun ra, tốt nhất là phun tới trên mặt Chu Thị.

‘’ Nam Nam, con đã nằm ba ngày, nương đỡ con dậy đổi y phục. ‘’ Chu Thị nâng Giản Nhược Nam lên sau đó bà ta lại đi múc một chậu nước cho nàng rửa mặt, chải đầu, cuối cùng cho nàng thay một cái váy bằng vải bông màu xanh nhạt.

Dọn dẹp xong, Chu Thị nhìn gương mặt kia của Giản Nhược Nam sửng sốt một chút. Bà ta vò chặt khăn tay, cắn chặt răng.

Hệ thống: [ Bà mối tới rồi, ký chủ ngươi chuẩn bị một chút. ]

Giản Nhược Nam: [ Ta chuẩn bị cái gì? Chuẩn bị phun Chu Thị một người sao? Hệ thống à, cuối cùng ngươi cũng có điểm hữu dụng! ]

Phun Chu Thị một thân, nàng còn có thể giả bệnh, đem bà mối doạ đi mất. Chỉ là sợ sau này phiền phức  Chu Thị sẽ càng ngược đãi nàng nhiều hơn. Nguyên thân không chừng là bị bà ta hành hạ đến chết, trên người nàng có rất nhiều vết thương. 

‘’ Nam Nam không phải thích nhất bánh hoa cúc ở Lan Quế Phường sao, lát nữa nương và dì mẫu sẽ mang con đi huyện thành mua.''

Chu Thị vừa dứt lời, người phụ nữ ăn mặc có vẻ giàu có, ở khoé miệng có một cái nốt ruồi đen rất to trên đó còn có vài sợi lông đi tới. 

‘’Ai da, Nam Nam, con còn nhớ dì mẫu không, khi con còn nhỏ dì mẫu còn từng ôm con đó. ‘’

Giản Nhược Nam: ‘’……..‘’

[ Đinh ---]

Hệ thống: [ Ký chủ, bên này ta lại kiểm tra đo lường được dưa mới về ngươi đấy! ]

Giản Nhược Nam: [ …….Nói xem lại là dưa gì? ]

Hệ thống: [ Ký chủ thật sự không phải là con ruột của Chu Thị, Chu Thị là tiểu thiếp của phủ Tấn Dương Hầu, bởi vì phạm phải sai lầm nên bị đuổi tới thôn trang này. Ký chủ nguyên bản là tiểu thư con vợ cả bị Chu Thị đánh tráo từ bé. ]

Hệ thống: [ Ba năm sau, cha mẹ ruột của ký chủ đón ngài về hầu phủ. ]

Giản Nhược Nam: [ Ba năm? ]

Ba năm có khi nàng đã ôm hai con nhi nữ song toàn rồi. Giản Nhược Nam đang ở trên giường bỗng nhiên nhảy dựng lên.

Hệ thống: [ Ký chủ, ngươi muốn làm gì? ]

Giản Nhược Nam: [ Đương nhiên là phải đi tìm cha mẹ ruột của ta ở hầu phủ rồi! ]

 

 

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play