[ Đinh ---]

[ Nhà Vương Nhị sát vách hôm qua mua một con gà trống, cuối cùng ổ gà mái cũng có hi vọng, chỉ trong một đêm, gà trống liền đem gà mái nhà Vương Nhị toàn bộ đều chinh phục. ]

[ Bây giờ, con gà trống nhà Vương Nhị đã là bá chủ của đàn gà, chính là uống miếng nước gà mái cũng để gà trống uống trước. ]

Giản Nhược Nam nằm ở trên giường, nhìn nóc nhà lọt gió. 

Tối hôm qua trời mưa rất to, cho nên hiện tại giường nàng ngủ vẫn còn ướt. Nàng cúi đầu nhìn quần áo vải thô đang mặc, đếm một chút ít nhất cũng phải có 28 cái lỗ. 

Nàng đói đến mức đầu quay cuồng, yếu ớt  cùng hệ thống nói chuyện phiếm: [ Cho nên, gà của nhà Vương Nhị, ta có thể bắt được một con để hầm canh bồi bổ thân thể không? ]

Hệ thống: [ Không thể! Trước không nói thể lực của ngươi không thể bắt được gà, cho dù ngươi bắt được rồi cũng không có bạc để mua gà. ]

Giản Nhược Nam: [ ……. Vậy ngươi có thể nói gì đó hữu dụng được hay không? ]

Hệ thống: [ Lý quả phụ đầu thôn tư thông với Vương đại ca cuối thôn, Vương đại tẩu chính là kêu người nhà mẹ đẻ tới muốn tìm Lý quả phụ nói lý lẽ. ]

Lý quả phụ đầu thôn lớn lên xinh đẹp, quyến rũ, từ khi phu quân nàng ta qua đời, lâu lâu lại có nam nhân tới nhà giúp đỡ sửa đồ, cũng không biết tại sao đồ dùng của nhà này lại luôn bị hỏng. 

Vương đại ca là thợ mộc ở trong thôn, đi tới nhà quả phụ sửa đồ là chuyện rất bình thường, nhưng Vương đại tẩu lại cảm thấy bực bội, nam nhân nhà mình làm nhiều việc như vậy mà tiền mang về nhà lại càng ngày càng ít đi. 

Vương đại tẩu liền canh ở nhà Lý quả phụ nửa ngày, mọi chuyện liền rõ ràng. Này đâu phải là đi sửa đồ dùng a, rõ ràng là đi làm việc mệt lại còn phải trả thêm tiền!

Nếu là trước kia, cho dù chân mình có gãy Giản Nhược Nam cũng phải chống gậy đi nhìn xem Lý quả phụ quyến rũ này trông như thế nào, tiện đường lại nhìn xem con gà trống nhà Vương gia để xem nó là con gà chiến cỡ nào. 

Nhưng bây giờ xuyên thành tiểu cô nương đói bụng ba ngày ba đêm gầy trơ xương, nàng mới hiểu được, dưa này rốt cuộc cũng phải no bụng rồi ăn mới thơm. 

Thật ra Giản Nhược Nam là một người độc thân bản lĩnh có xe, có nhà, trải qua một cuộc sống bình thường 996. Vất vả chờ được đến ngày tổng giám đốc tiền nhiệm từ chức về nhà sinh ba, cô cuối cùng cũng được thăng chức. Không ngờ tới vừa mới nhận chức không lâu, bởi vì liên tục thức đêm sửa thiết kế, nhịp tim không ổn định mà qua đời.

Tiền thưởng một trăm vạn cuối năm của nàng coi như đi tong!

Nàng cùng bạn thân hẹn nhau cuối năm có tiền thưởng sẽ cùng nhau tiệc rượu linh đình, kết quả đôi mắt vừa trợn lên, xuyên. 

Để cho ông chủ Chu Bái Bì chiếm lợi rồi!

‘’ Nam Nam, dậy đi, mau tới đây ăn cơm ‘’ 

Rèm cửa được vén lên, một nữ nhân trung niên đon đả đi tới. Tay bà ta cầm cái mâm, trên mâm đặt một chén gạo tẻ, cháo rất loãng, mặt trên còn nổi hai lá cải xanh. 

Bên cạnh chén cháo còn có đĩa đồ chua, lá măng tre xanh và cà rốt thái sợi trông vô cùng ngon mắt khiến người ta nhìn vào rất muốn ăn. 

Nữ nhân trung niên để cái mâm ở mép giường, ánh mắt nhìn Giản Nhược Nam đầy chán ghét.

Giản Nhược Nam nhìn thoáng qua mâm đồ ăn, nhịn không được nuốt nước miếng. 

Nàng là chuẩn bị chờ chết. 

Rốt cuộc vừa mở mắt xuyên thành một nghèo hai trắng, nhà chỉ có bốn bức tường, nóc nhà lọt gió lại dột nước mưa. Còn chưa hết, vừa tới đã bị cái người gọi là mẫu thân này mắng không ngừng nghỉ một canh giờ. 

Thiếu nữ cổ đại ở đáy xã hội, không có di động, không có điều hoà, không có bạc. Mỗi ngày làm mãi không hết việc nhà, khi mang thai thì cửu tử nhất sinh,… Từng cái, từng cái đều khiến người ta sống không bằng chết. 

Lỡ như nàng chết đi có thể xuyên trở về hiện đại thì sao?! Nếu có thể xuyên trở về, nàng tuyệt đối lập tức viết đơn từ chức, bán nhà rồi đi du lịch vòng quanh thế giới. 

‘’ Nam Nam à, nương mắng con cũng là vì muốn tốt cho con, con cứ không ăn không uống như vậy là đang tự làm hại chính con! ‘’ 

Nữ nhân lấy ra từ dưới nách một miếng khăn lụa màu đỏ, ngồi ở mép giường bắt đầu lau nước mắt, một bên nức nở một bên khóc lóc kể lể chính mình đã mất nhiều năm nuôi dưỡng nữ nhi thật không dễ dàng. 

Giản Nhược Nam ngồi dậy, duỗi tay bưng lấy chén cháo gạo tẻ. Cũng không phải bởi vì cái người gọi là mẫu thân này làm cho cảm động. Chỉ là cảm thấy thật vất vả xuyên qua một chuyến, tốt xấu gì cũng phải làm một con quỷ no bụng. 

Hệ thống:  [ Thật ra vẫn là do thèm… ]

Giản Nhược Nam:  [……] đừng có nói toạc ra như vậy được không?!

Một chén cháo gạo tẻ cùng một đĩa rau vào bụng, Giản Nhược Nam cảm giác đã sống lại, kế hoạch chết đi lại đẩy lùi thêm hai ngày vậy.

Hệ thống: [Nhưng mà … dù có chết đi ngươi cũng không thể quay về, thân thể của ngươi đã được đem đi thiêu. ]

Giản Nhược Nam:  […..]

Hệ thống: [ Chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ, tích cóp đủ điểm ngươi có thể chọn cho mình một cái thế giới để dưỡng lão. ]

Giản Nhược Nam: Hệ thống phế vật!

Hệ thống: [ Kí chủ , ta cùng ngươi tâm liền tâm, ngươi trong lòng mắng ta ta cũng có thể nghe được. ]

Giản Nhược Nam:……

 

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play