Nhưng rất nhanh cô liền biết rõ, ngồi có lẽ không thoải mái bằng đứng, thật quá lung lay. Hiện tại đường không dễ đi, sau đó xe run lên cô cảm thấy cả người không tốt, muốn nôn, đầu choáng váng.
Cái này là phản ứng của say xe, cả người cô đều không tốt.
Còn tốt vì chuyến xe này chỉ có chừng hai giờ, cô nhắm mặt lại kiên trì đến địa phương mới, Thiệu Kiến Quốc đỡ cô xuống xe. Đến nơi này cô bỏ chạy đến chỗ khác trực tiếp ói ra, cũng tốt vì đều đã tiêu hóa hết chỉ ói ra nước.
Thiệu Kiến Quốc rất đau lòng, vội vàng đem nước ấm đến để cô súc miệng, sau đó nói: “Khá hơn chút nào không, sớm biết thế đã không để em về.”
“Không, không có việc gì, để em ngồi một lát là được.” Hứa Hân xoa xoa mắt để Thiệu Kiến Quốc đỡ mình ngồi xuống một tản đá lớn, nhưng anh lại đem bao đặt bên người cô nói: “Anh đi tìm xe, một lát nữa chúng ta sẽ ngồi xe trở về, nếu không có xe thì ở trên trấn một ngày để em nghỉ ngơi một chút.”
“Ừ.” Hứa Hân cũng không tranh, chỉ dựa một bên nghỉ ngơi.
Không nghĩ tới khi Thiệu Kiến Quốc ra ngoài chỉ trong chốc lát một chiếc xe lừa đi tới, người lái xe còn chạy đến chỗ Hứa Hân. Cô cũng biết tốt xấu, lập tức đứng lên gật gật đầu với bác kia, nói: “Làm phiền bác, lại còn đem xe lừa tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT