Hứa Bân không những đem theo thức ăn mà còn đem theo vài thứ để giết thời gian, Hứa Hân lật lật bài tú-lơ-khơ, mắt không khỏi trừng Hứa Bân nói: “Anh trai, thậm chí ngay cả bài tú-lơ-khơ anh cũng mang theo, anh đây là để bọn em ngồi trên xe lửa đánh bài sao?”
“Em không có chuyện gì cũng không thể mở cửa tám chuyện, rảnh rỗi không có việc gì làm không phải sợ em nhàm chán sao?”
“Em sao nhàm chán chứ, không có chuyện gì có thể xem sách, em có mang theo hai quyển sách.”
“Vậy không phải Thiệu Kiến Quốc không có việc gì làm sao?”
“Tôi nhìn vợ mình là được.”
Hứa Bân cảm thấy một bụng máu kìm nén ở ngực, lên không nổi xuống không xong, cảm thấy Thiệu Kiến Quốc ở trước mặt mình khoe khoang, đúng là hắn không có.
Sau cùng chỉ có thể ở trong lòng nói câu ‘bạn bè’, sau đó lại đem bài tú-lơ-khơ cho bọn họ nhét một bên sau đó nhả khói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play