Tròng mắt Hứa Bân sắp rơi ra đến nơi rồi, phải biết rằng từ nhỏ Hứa Hân đã được nuông chiều, khi ở nhà đừng nói là gọt táo cho người khác, cho dù đem táo gọt sạch rồi đặt trước mặt cô cũng chẳng muốn động vào. Cô bây giờ thật đúng là quá khác, chuyện này quả nhiên ảnh hưởng quá lớn đối với cô.
Nhưng có chút không nỡ, đại tiểu thư từ khi nào đi lấy lòng người khác giỏi như vậy chứ.
“Em cũng tự ăn đi, cho cậu ta ăn lãng phí.” Hứa Bân đưa trái cây cho Hứa Hân.
“. . .Hai người thực sự là bạn bè chứ không phải kẻ thù?” Hứa Hân trừng mắt nhìn anh trai mình, sau đó để hoa quả xuống vào phòng.
“Anh nói sai cái gì?” Hứa Bân gãi gãi đầu, tỏ vẻ hoàn toàn không biết vì sao em gái nổi giận.
Thiệu Kiến Quốc cũng lờ mờ đôi chút, nói: “Có lẽ tâm tình không tốt.” Hổ Nữu đi rồi, hôm nay còn mỗi hai người họ ở nhà, trong lòng có chút loạn?
“Đúng rồi, lúc rảnh thì về nhà chơi đi, ba mẹ tôi đều nhớ em gái.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play