Mẹ Trình tức giận đi tìm chổi, ba Trình thì mặt mày không hài lòng nhìn Trình Mộng Tiêu, nói: “Tiêu Tiêu à, con xem con làm mẹ con tức giận rồi đấy, con không mau xin lỗi bà ấy đi được không? Chúng ta đều là người một nhà, làm gì cũng vì tốt cho con, bây giờ con không hiểu chuyện, sau này sẽ hiểu, ba mẹ yêu con mới dạy dỗ con. Con tự nghĩ xem, ba mẹ có chỗ nào không tốt với con không? Lúc trước nhà nghèo, chỉ đủ nuôi một đứa học đại học, chúng ta chẳng phải từ bỏ em trai, chỉ nuôi con sao?”
Họ từ bỏ Trình Mộng Nam không phải vì Trình Mộng Nam không đỗ đại học sao? Nhưng cô ấy không muốn nhắc lại chuyện này nữa, việc chỉ nuôi cô ấy học đại học như trở thành quyền lực lớn nhất trong tay họ, mỗi lần mở miệng là ép cô ấy không nói được gì.
“Phải…” Trình Mộng Tiêu lẩm bẩm: “Chính vì các người không đánh tôi, không ngược đãi tôi, nên tôi mới không biết các người có yêu tôi hay không.”
“Các người nuôi tôi học đại học hết một vạn, suốt thời gian học đại học, tôi đã trả lại cho các người hơn mười vạn. Các người biết tiền này từ đâu mà có chứ? Biết tiền này không quang minh chính đại nên không hỏi, giả điếc giả câm, chỉ không ngừng khen tôi hiểu chuyện, khen tôi hiếu thảo, nói ba mẹ không uổng công yêu thương tôi. Nên tôi cũng giả vờ là các người không biết, vui vẻ kiếm tiền cho các người, tôi kiếm tiền cho gia đình, các người vui, các người vui thì mới ban phát tình thương cho tôi, các người nghĩ tôi không biết sao? Tôi chỉ không muốn vạch trần mà thôi, tôi chỉ tự lừa mình dối người mà thôi, tôi chỉ sợ khiến các người khó xử rồi các người không cần tôi nữa thôi.”
Mặt mũi ba Trình không giữ được, ông ta kéo dài giọng, trầm giọng nói: “Con nói bậy bạ gì thế! Chúng ta nuôi con là vì tiền sao? Con học đại học, có khả năng kiếm tiền rồi, hiếu kính ba mẹ không phải là chuyện nên làm sao? Chúng ta giả vờ cái gì? Con không có lương tâm à?”
“Không sao.” Trình Mộng Tiêu nói: “Tôi chịu đủ rồi, thật sự chịu đủ rồi, mỗi ngày mở mắt ra tôi đều sợ hãi, nằm mơ cũng sợ hãi, sợ bị các người trách móc, sợ vẻ mặt lạnh lùng của các người, sợ các người vừa mắng tôi vừa khen Trình Mộng Nam, sợ các người lúc nhiệt tình lúc lạnh nhạt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT