Tống Vũ Sênh im lặng nhìn họ trò chuyện, trong lòng thầm đánh giá tác động của sự xuất hiện của họ đối với căn cứ.
Phùng Nhuệ và Tào Mãnh đều là người tận tâm vì căn cứ, sức mạnh của họ cũng ở cấp bốn, tương đương với năng lực của hai dị năng giả này, dù có xung đột cũng không chịu thiệt.
Dù hai người này nhìn có vẻ dễ gần, nhưng sự ôn hòa của họ luôn khiến cô cảm thấy không thoải mái, nhưng do chưa có tiếp xúc nhiều, cô cũng không thể dựa vào cảm giác ban đầu mà đưa ra kết luận.
“Anh Tô, tôi muốn hỏi anh một chuyện." Chu Mẫn Di nói: “Dù quân đội đóng quân ở thành phố R không đông, nhưng cũng không đến mức toàn bộ bị tiêu diệt phải không?
Các anh đã gặp chuyện gì, có thể nói chỉ tiết hơn được không?” Sắc mặt Tô Thiên Thụy không thay đổi, trầm nh và đau buồn: “Tôi rất kính trọng tỉnh thần cống hiến của quân nhân, chính họ đã bảo vệ chúng tôi suốt chặng đường này nên mới có bốn vạn người bình an, nhưng rất tiếc, chúng tôi gặp phải thảm họa mà có lẽ các vị không thể tưởng tượng được.”
“Chi tiết sự việc tôi đã báo cáo với Đoàn trưởng Phùng, trong căn cứ cũng không ít người chứng kiến thảm họa đó. Đoàn trưởng Chu, tôi biết cái chết của quân đội sẽ khiến cô nghi ngờ, nghĩ rằng chúng tôi hại họ để tranh quyền đoạt lợi. Chúng tôi chấp nhận sự nghi ngờ của cô và sẵn sàng hợp tác điều tra, đó là trách nhiệm của chúng tôi. Nhưng tôi có một thỉnh cầu, không biết có nên nói hay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT