Khoảng hơn hai mươi phút sau, Cảnh Vân Chiêu đã chạy đến bệnh viện, Lê Thiếu Vân ở phòng bệnh đơn, vừa bước vào cửa, chỉ thấy Lê Thiếu Vân đang híp mắt lại chớp chớp, sắc mặt trắng bệch, trán quấn băng vải kín mít.
Lúc vừa tới cô đã hỏi hộ lý một lần, Lê Thiếu Vân đến bệnh viện nguyên nhân là do tai nạn xe, theo lý thuyết chẳng liên quan gì tới cô mới đúng.
Trong tay Cảnh Vân Chiêu mang theo một rổ trái cây, bên trong toàn bộ trái cây đều là ở trong không gian, hương vị vừa thơm vừa ngọt.
"Em tới rồi sao?" Đỗ Lâm vội vàng đứng dậy, thái độ nhìn thấy Cảnh Vân Chiêu có chút ngượng ngùng: "Lê thiếu bị tại nạn xe, trên trán và chân đều bị thương."
Thần sắc Cảnh Vân Chiêu rất cổ quái, bởi vì Đỗ Lâm ở đây, cô cũng không nên trực tiếp mở miệng biểu đạt ý đồ mình đến đây.
Dù sao đối mặt chính là hai người đàn ông trưởng thành, cô cũng không thể hỏi đối phương bị tai nạn xe có liên quan gì tới màn động cước đánh người trước kia của cô không.
Lê Thiếu Vân chậm rãi trợn mắt, gương mặt tái nhợt nhìn qua vô cùng đáng thương, bớt đi vài phần tùy ý, phóng khoáng, nhưng quý khí trên người lại chỉ tăng không giảm, chỉ là ánh mắt dường như có chút mất mát, nhìn Cảnh Vân Chiêu cũng hơi chột dạ.
"Đang yên ổn tại sao lại bị tai nạn? Bác sĩ nói thế nào?" Dù sao cũng tới rồi, nên quan tâm một chút, Cảnh Vân Chiêu vội vàng hỏi.
"Ai biết được? Ven đường có một chiếc xe vận tải lớn đột nhiên vọt lại, cũng may phản ứng của tài xế cũng rất nhanh, bằng không mạng nhỏ cũng mất." Đỗ Lâm giải thích nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT