Đã nhiều ngày cô không nói chuyện với Lê Thiếu Vân, vừa nhìn thấy dáng vẻ xa lạ của anh, quá là buồn cười, vừa thấy người Cảnh Vân Chiêu nhịn không được buông lời chọc ghẹo: "Anh quân nhân ơi, cùng nhau ăn cơm không?"
Cảnh Vân Chiêu học theo giọng điệu của Hoắc Thiên Tiên, lông mày nhướng lên, vốn là mang theo vài phần kiều mị quyến rũ, nhưng hoàn toàn khác với Hoắc Thiên Tiên, cứ giống như nữ phỉ trong núi coi trọng tiểu tú tài nghèo vậy.
Lê Thiếu Vân giật giật khóe miệng nói: “Không hẹn.”
Cảnh Vân Chiêu nhướng mày: "Không phải là vì mấy ngày nay em không đi tìm anh sao? Tính tình nóng nảy thế! Không hẹn thì thôi em đi đây."
Cố ý quay người lại, Lê Thiếu Vân nắm lấy cánh tay của cô kéo người qua: "Đùa giỡn xong muốn chạy. Em đang muốn mạo phạm uy nghiêm quân nhân sao?"
Cảnh Vân Chiêu cười phá lên: "Anh? Hiện tại anh không mặc quân phục."
Lúc này Lê Thiếu Vân mặc quần áo bình thường, bởi vì thay đổi diện mạo, anh ấy trông giống như một người đàn ông cực kỳ bình thường, nhiều thêm vài phần cao lớn thô kệch, tuổi tác cũng già đi vài tuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play