Những người xung quanh Tông Minh lập tức chia thành hai phe, một phe do Tông Minh làm chủ, một phe bo bo giữ mình.
Tông Minh nhìn thấy đám người còn đang chần chừ, không thể tiếp tục khuyên bảo nữa, lạnh lùng cười: "Các vị đều là danh y, nếu truyền ra chuyện cũ không quá tốt lành, đối với danh dự bản thân và gia đình đều không có ảnh hưởng không tốt lắm đâu..."
“Tông y sư, ông nói vậy là có ý gì?”
“Bác sĩ Lâm, nếu tôi nhớ không lầm, ông lấy danh nghĩa quyên tiền làm từ thiện để nuôi hai nữ sinh gia cảnh không được tốt lắm, còn ép họ làm tiểu tình nhân cho ông, đúng không?" Tông Minh nhìn chằm chằm vào một người thì thào vào bên tai người nọ, nói xong lại cười cười, lại ghé vào người khác, nói nhỏ: "Tôn y sư ngay thẳng không sợ, nhưng đứa con trai nhỏ của anh thì...."
Tông Minh không nói tỉ mỉ làm mặt Tôn y sư mặt già phải run lên.
Ông chỉ có một người con trai, tuổi không còn trẻ nhưng con trai thân thể có chút tật xấu, vẫn mãi không chữa trị hết, tận khả năng giấu diếm với bên ngoài, hy vọng mau chút tìm một nữ nhân nối dõi tông đường, nếu truyền ra ngoài đứa con này căn bản không thể kế thừa hương khói của Tôn gia.
Tôn y sư sắc mặt cực kỳ kém, lại thấy Tống Minh vẫn đang ghé tai vào những người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play