Nghe xong, Cảnh Vân Chiêu không khỏi nở nụ cười: "Trưởng bối! Chê cười! Nếu tôi nhớ không lầm, cho dù bây giờ ngài đang công tác ở nơi khác, nhưng đều là môn đồ Cảnh gia, không biết quy củ của Cảnh thị sao? Cảnh thị nhất tộc bất luận tuổi tác trưởng ấu, đối mặt với gia chủ Cảnh gia đều thấp hơn một cái đầu. Thân phận của tôi cao hơn ông rất nhiều."
"Ngươi! Cảnh Vân Chiêu, ngươi tính cái gì mà Cảnh gia chủ." Tông Minh tức giận run lên bần bật: "Nơi này không phải là nơi ngươi đến chơi cho vui, bởi vì Từ gia cùng Lê gia chúng ta cho ngươi vài phần mặt mũi, ngươi đừng không biết tốt xấu."
"Mặt mũi giá trị bao nhiêu? Có thể dùng vào cái việc gì?"
Cảnh Vân Chiêu chế nhạo: ""Các vị đi theo Thích lão làm y sư đã mấy năm, nhưng mấy năm nay trừ việc không màng tất cả khống chế thân thể của ngài ấy, khống chế các chức năng cơ thể cùng các yếu tố kích thích bên ngoài còn làm được cái gì? Ngài ấy ôm đau các người không quản. Đến bây giờ đều là dùng dược giảm đau của ta để chống đỡ, một khi đã như vậy, có cái tư cách gì mà trước mặt ta kiêu căng ngạo mạn?"
"Trước đây tôi không tham gia vào kế hoạch điều trị của các người, nhưng dược giảm đau của tôi đóng vai trò quan trọng nhất trong cả quá trình, cùng tôi tham gia thì có cái gì khác nhau. Luận về dưỡng sinh kéo dài thọ mệnh, thứ tôi am hiểu không kém gì các vị, trừ cái này ra, tôi còn là người duy nhất có thể hoàn toàn chữa khỏi những ốm đau trên người Thích lão, các vị có thể sao?"
Cảnh Vân Chiêu thở ra một hơi: "Nếu không thể, vậy thì đứng sang một bên đừng ở trước mặt tôi mà khoa tay múa chân."
Thanh âm lạnh nhạt không hề cho đối phương mặt mũi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play