Thích Dụ Quốc dựa vào năng lực và chiến công xuất sắc của mình, leo lên tới địa vị không người so sánh được. Ông ấy cũng từng có lần tính mạng treo ở cọng chỉ, cũng từng bị địch nhân bắt được, chịu hết cực khổ không ai tưởng tượng được, nhưng trước đây không có ai có thể đánh bại được ông ấy.
Khi Lê Quân Uy nói đến quá khứ của Thích Dụ Quốc, ông nói rất thẳng thắn: "Có một loại người không dùng để lên chiến trường giết địch, mà để ổn định lòng quân. Thích Dụ Quốc chính là như vậy."
Tất nhiên, Lê Quân Uy cũng vậy, nhưng Lê Quân Uy chưa tính là quá già. Cho nên chưa trải qua quá nhiều chuyện như Thích Dụ Quốc, Thích Dụ Quốc là người tận mắt chứng kiến đất nước khắp nơi chiến tranh ai oán từng chút yên bình như bây giờ, ký ức không giống người thường.
"Ông ấy là một người cơ trí, khi không đánh giặc ông ấy thích nhìn một đám trẻ con đánh võ, luyện súng. Thích nghe bọn họ đọc sách, ông ấy nói nếu không có chiến tranh, ông ấy có thể làm một giáo viên, bồi dưỡng đời sau, nhưng chỉ tiếc cả đời ông cống hiến cho quân đội, con cái đều không có."
"Cháu ngoan, nếu cháu gặp lão Thích, cháu phải quan tâm, tận tâm hơn nhé! Nếu không có ông ấy, đám già trong quân khu kia sợ sẽ chết đi một nửa, người khác già rồi, chỉ có mấy đứa nhỏ mới đến nói chuyện được với ông ấy..."
Lê lão gia tử âm thầm lắc lắc đầu.
Giống như ông, muốn đến nói chuyện với ông ấy, có khả năng sao? Không thể nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play