Sách giáo khoa mô tả tình bạn sinh tử giữa ông nội Lê và Thích Dụ Quốc trong chiến tranh và loạn lạc, lúc này, dù nghe thấy tên thôi cũng khiến tâm tình cô kích động cùng khó hiểu.
Dựa vào tình bạn giữa ông nội Lê và Thích Dụ Quốc, nếu đối phương bị bệnh, chẳng phải Lê Thiếu Vân đã để cô ra tay từ lâu rồi sao? Tại sao không bao giờ nghe anh ấy nhắc đến?
"Thế nào? Dám hay không?" Cảnh Vanh cười khiêu khích: "Ta cũng không ngại nhắc nhở ngươi một tiếng, mặc dù Thích Dụ Quốc đã hơn 110 tuổi, nhưng thân thể xương cốt cũng không tệ. Dù sao xung quanh ông ấy cũng có rất nhiều y sư nổi tiếng. Nhưng trên người vết thương cũ vô số, mỗi ngày ốm đau không chịu nổi. Chính bản thân ông ấy chưa chắc muốn sống. Ta coi như thái thúc công của ngươi, nếu ngươi có thể đem một người muốn chết cứu sống, ta công nhận ngươi là Cảnh gia chủ. Toàn lực giúp đỡ ngươi thượng vị, đem người Lý gia đuổi cùng giết tuyệt."
Tiễn hết Lý gia? Không khó đâu, khó có được chính là tộc nhân Cảnh thị công nhận.
Cảnh Vân Chiêu rũ mi nghĩ nghĩ.
Nghe những lời của Thái thúc công, cô có thể hiểu tại sao Lê Thiếu Vân và ông nội Lê không giới thiệu cô với Thích Dụ Quốc, bởi vì ông ấy căn bản không muốn sống, ông ấy tuổi già, ốm đau bệnh tật, tồn tại không có ý nghĩa, cứu ông ấy mới là tội nghiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play