Người con trai đã qua đời của Lý Văn Bá tên là Lý Quân Thụy, là con trai duy nhất của Lâm Phượng, là đầu quả tim, là bảo vật trong lòng bà ta. Yêu thương mười mấy năm thì đột nhiên qua đời. Tuy thời gian trôi qua thật lâu nhưng mỗi khi nhắc đến đều khiến Lâm Phượng tâm đau như cắt.
Nếu con trai của bà ta còn, hiện tại bà ta 35 tuổi, e rằng cháu cũng đã có vài đứa.
Cảnh Vân Chiêu còn dám nó là do bà làm điều ác bị trừng phạt. Rõ ràng là do ông cậu không biết xấu hổ của nó động tay.
Lâm Phượng kìm nén xúc động: "Tiểu nha đầu, miệng của ngươi quả thực rất ngoan cố, ba cô tuy là huyết thống nhà họ Lý. Nhưng hiện tại cũng chỉ là phế vật. Nhà chúng ta đã nuôi nấng hắn nhiều năm như vậy, lộng chết hắn thì có vấn đề gì. Chỉ là một phế vật, bản lĩnh nối dõi tông đường cũng không có, lưu lại hắn có ích lợi gì?"
"Muốn hại ba tôi là tùy các người. Dù sao tôi chỉ biết chỉ cần ba tôi xảy ra chuyện, thì cháu gái quý giá của các người cũng đừng nghĩ sống nữa.""
Cảnh Vân Chiêu cười lạnh, bước tới, nhìn chằm chằm vào mắt Thạch Nghi Kiều, tàn nhẫn nói: "Các người ngu xuẩn cỡ nào mới cảm thấy vấn đề trên khuôn mặt cô ta là bệnh."
Thạch Nghi Kiều thất kinh hô lên một tiếng: “Ý cô là gì !?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT