Cảnh Vân Chiêu nói như vậy, khuôn mặt Ngọc Phúc đầy kinh ngạc, cùng kinh hỉ.
“Nếu như vậy thì thật là tốt quá!” Ngọc Phúc kích động không thôi, chẳng trách Cảnh Vân Chiêu lại giỏi y thuật như vậy, từ khi đến Tiên Hạc Đường này, hầu như không có bệnh nào mà Cảnh ý sư không chữa được. Quả thực là một kỳ nhân, còn tưởng là một người có thiên phú, không ngờ đó là định mệnh.
Hai người nói chuyện cả đêm, thật lâu sau cảm xúc của Ngọc Phúc y sư mới bình ổn trở lại.
Tảng đá trong lòng bao năm mới đặt xuống được rồi, Ngọc Y sư nhìn hiền lành hơn trước rất nhiều, sáng sớm đã gọi mọi người vào hậu viện.
Tiên Hạc Đường bệnh nhân ngày càng nhiều, bởi vậy y sư không ít, nhưng đều là những người đã hiểu biết tận gốc rễ. Mọi người đã tập trung lại với nhau, hai mặt nhìn nhau không biết Ngọc Phúc y sư muốn tuyên bố sự tình gì.
Y sư, học đồ, dược đồng đến đông đủ. Ngọc Phúc y sư kéo Cảnh Vân Chiêu ra đằng trước, mở miệng nói: "Hôm nay tôi có một việc muốn nói cho tất cả mọi người, hơn nữa là một chuyện tốt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play