Cảnh Vân Chiêu liếc mắt cười cười, vươn tay chọc vào eo Lê Thiếu Vân: "Còn tính là anh thức thời, bằng không em sẽ dạy cho anh một bài học."
Lê Thiếu Vân cả khuôn mặt đều là ý cười, ánh nắng buổi sáng xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng lên khuôn mặt soái khí, khiến dung mạo càng thêm mê người: "Ồ? Không biết A Chiêu đại nhân muốn giáo huấn tôi thế nào đây?"
Cảnh Vân Chiêu nở một nụ cười nguy hiểm" “Cũng đơn giản thôi, đào tim, đào phổi, cho Hắc Đế làm đồ nhắm."
Lê Thiếu Vân khẩu vị nặng đáp lời: “Nghe có vẻ ngon đó, nhưng món ăn này đơn giản khá đơn giản nhỉ. Trên người anh có bao nhiêu cơ quan nội tạng, chỉ đào tim đào phối làm sao mà đủ."
Cảnh Vân Chiêu mím môi cười, thật sự bất đắc dĩ.
Xe càng ngày càng đến gần trường học, mỗi lần như vậy Cảnh Vân Chiêu đều có loại cảm giác lưu luyến không rồi, chẳng qua trước giờ cô không phải là người hay biểu lộ cảm xúc trên mặt, cho nên lần nào cũng dứt khoát rời đi.
Đặc biệt là cả một đường nói chuyện rất vui vẻ, tách nhau ra thì thật là trống trãi làm cô có chút không thể thích ứng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play