Cảnh Vân Chiêu nhìn bộ dạng rối như tơ vò, rối rắm cuống quýt của cậu cả thì bật cười: "Cậu không thử thì làm sao biết được dì Đồng nghĩ gì? Hơn nữa cháu cảm thấy nếu cậu thật sự hạ công phu người khác sẽ hiểu sự chân thành của cậu, chẳng qua chính là cậu cả có mấy phần tâm ý mà thôi."
Đôi mắt Từ Nguyên Trạch chuyển động, nhưng không mở miệng nói chuyện.
Gần đây sự tình phát sinh tương đối nhiều, trước tiên vẫn là nên bình tĩnh lại rồi nói, không cần nóng nảy.
Nhưng mà, dù đã cho người trông giữ Thẩm Hi kỹ càng nhưng không thể bất cẩn được. Bên chỗ Thầm Đồng và Thẩm Hoằng cũng cần phải an bài một số người đáng tin cậy phòng ngừa vạn nhất, chỉ là không biết Thẩm Hi có thể chịu đựng được bao lâu. Đến khi nào mới liên hệ người đứng phía sau.
Cậu cả thuận miệng hỏi cô nhiều một câu: "Đúng rồi, Từ Dục thế nào? Cháu không để người chết đói chứ."
Cảnh Vân Chiêu xấu hổ: "Cháu giống một người không đáng tin cậy như vậy sao?"
Từ Dục hiện tại vẫn còn ở trong không gian của cô, nhưng cô đã dùng kim châm phong bế, căn bản không thể tỉnh lại được, ngày thường trong không gian sẽ có dược trùng chiếu cố, có thể duy trì được mạng sống, nhưng hắn muốn cô đối xử với hắn như một con người là không có khả năng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT