Đỗ Vinh Dương thần sắc nghiêm túc, nhưng trong mắt có phần hoảng loạn, trong lòng cũng là thấp thỏm đến cực điểm.
Trước kia cũng từng nói chuyện qua với sinh viên như vậy. Nhưng mà khi đó hắn nắm trong tay thành tích của sinh viên. Hắn tìm mấy sinh viên nữ tính cách tương đối hướng nội, nhút nhát. Cho nên đối phương phần lớn rất là phối hợp, nhưng trước mặt đang là Cảnh Vân Chiêu, nó khôn khéo như vậy, hắn chưa chắc có thể thành công.
Nhưng đang suy nghĩ lung tung, Cảnh Vân Chiêu đột nhiên gật đầu: "Được thôi."
Cô biết ở phía Tây Nam của đại học A, vốn có một số tòa nhà cổ xưa, đại khái là lâu đời nhất, lâu dần không còn dùng đến nữa. hầu hết các phòng học làm thành nhà kho, một số đoàn hội của đại học A tụ tập nơi đây.
Tòa nhà mà đoàn hội sử dụng vẫn có người ra vào, nhưng tòa nhà còn lại chỉ để chứa đồ vật, ngày thường rất ít người lại đó, hơn nữa trong đó có không ít tài sản của trường học, ở phía dưới vẫn có bảo vệ trông coi, ra vào đều xuất trình giấy tờ, lưu lại thông tin.
Đỗ Vinh Dương lúc đầu cũng không hi vọng nhiều lắm, nhưng nhìn thấy Cảnh Vân Chiêu gật gật đầu đồng ý, bỗng dưng phản ứng không kịp, vài giây sau với cười nịnh nọt: “Kia vậy thì tốt quá.”
"Vậy thì chúng ta đến đó ngay đi. Thực ra ở đó không chỉ có mỗi khoa y, còn có không ít sách cũ, thầy thường xuyên đến đây tìm tư liệu, nếu em có tư liệu gì yêu thích, lấy danh nghĩa của thầy mượn cho em hẳn là không thành vấn đề.” Đỗ Vinh Dương biểu hiện vô cùng chân thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play