Cảnh Vân Chiêu hơi hơi mỉm cười, lại lạnh nhạt dị thường, ánh mắt đánh giá Đỗ Vinh Dương, ánh mắt bình tĩnh mà ảm đạm: “Thầy Đỗ, quyển tập ghi chép của em đã tìm ra được rồi, thầy còn cái gì để nói nữa?”
Đỗ Vinh Dương biểu tình cứng đờ, cả người đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích.
"Trưởng Khoa ... Tôi, cái này ... Tôi không biết tại sao quyển tập ghi chép này lại ở đây. Có khả năng là do một em sinh viên nào đó đặt chúng trên bàn của tôi mà tôi không hề hay biết, kết quả là tôi đã thuận tay để chúng trên giá sách. .. "
“Vậy sao?” Đương nhiên Trưởng Phòng không tin.
Nhưng mà dù sao hắn ta cũng là giảng viên đại học A, truyền ra cũng khó nghe, hai người cũng có thù riêng, nếu vì sự tình này đem Đỗ Vinh Dương đuổi đi cũng không có khả năng, nhưng phê bình không thể thiểu, vị trí phó giáo sư kia, Đỗ Vinh Dương nghĩ cũng đừng nghĩ, quan trọng nhất là vấn đề dạy học, tạm thời Đỗ Vinh Dương phải ngẫm nghĩ lại, không được giảng dạy lớp của Cảnh Vân Chiêu nữa.
Cảnh Vân Chiêu trong lòng cũng biết cho dù là bị bắt cả người lẫn tang vật, nhưng miệng mọc trên người Đỗ Vinh Dương, cô vẫn là muốn xem hắn giảo biện như thế nào.
Những thứ tìm được trong ngăn kéo của hắn không hữu dụng lắm. Giống như bây giờ, áo mưa hắn bao biện là lục soát từ chỗ sinh viên, một câu thôi đã có thể giải thích rõ ràng. Cho dù người khác không tin, chỉ cần hắn một mực chắc chắn, ai cũng không có biện pháp làm gì hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT