Lê Thiếu Vân híp mắt cong môi, giống như cáo già. Cảnh Vân Chiêu nghe được lời này, vô thức đẩy bó hoa trong tay ra, nhưng Lê Thiếu Vân lập tức chặn lại, vẻ mặt vô tội: “Em đã đồng ý một ngày hôm nay thuộc về anh rồi? Em muốn quỵt nợ sao?”
Những gì hắn nói vừa rồi, hắn cũng chỉ thuận miệng khiêu khích em ấy một câu thôi. Em ấy là trân bảo của hắn, A Chiêu của hắn phải cam tâm tình nguyện chứ không phải loại giao dịch đánh cược như vậy.
Cho dù mất thêm một chút thời gian, cũng không thành vấn đề, hắn, Lê Thiếu Vân, vẫn có thể chờ được.
Chẳng qua nhìn Cảnh Vân Chiêu bộ dạng luống cuống càng khiến hắn muốn tiến thêm một bước, trêu chọc em ấy thêm một cái, ai bảo phản ứng của em ấy đáng yêu như thế. Cảnh đẹp hiếm có.
Cảnh Vân Chiêu thở phào nhẹ nhõm: "Vấn đề nguyên tắc thì không thể thương lượng, tuyệt đối không thể tiếp xúc thân mật, ái muội. Nếu anh dám động… kia chúng ta sợ chỉ có thể đánh một trận, không tin thì anh thử xem.”
"Ồ, thì ra là em đang nghĩ đến việc tiếp xúc thân mật ái muội a.” Lê Thiếu Vân nghiêm mặt gật đầu: "A Chiêu, anh là người đứng đắn đó, trong lòng em lại nghĩ anh như vậy, quá mức…”
"Nhưng ... em đang nghĩ tới bước nào rồi? Nói đi, để anh bổ não một chút, ừm nếu hình ảnh tốt đẹp chút, anh sẽ suy xét tha thứ cho em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT