Ông cụ lúc này cũng không còn cự tuyệt nữa, sau khi cảm ơn nam sinh liền ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn Cảnh Vân Chiếu hỏi: "Cháu là sinh viên đại học A sao? Học cái gì?”
Gặp mặt chưa đến một phút liền có thể thấy được ông chân chẳng không tốt, mẫn cảm với dược liệu, thiên phú như vậy không làm bác sĩ hoặc cảnh sát thì thật đáng tiếc.
Cảnh Vân Chiêu lịch sự trả lời: “Cháu học quản lý.”
Ông cụ có chút ngạc nhiên và có phần thất vọng, Cảnh Vân Chiêu nhìn ông, suy nghĩ một chút liền hỏi, "Ngài hẳn là giáo sư quốc học đúng không? Hoặc là giảng viên.”
“Em sinh viên này biết tôi sao?” Ông cụ lại thất vọng thêm một tầng, vốn tưởng mình gặp được một tiểu nha đầu quan sát tốt, không ngờ tiểu nha đầu có chuẩn bị mà đến.
Cảnh Vân Chiêu trật tự rõ ràng giải thích: "Ngài lên xe ở đại học A, giọng hơi khàn, nói chuyện rất chú ý. Khả năng ngài là giảng viên khá lớn. Hơn nữa khi cháu nói cháu học quản lý, ánh mắt của ngài có chút thất vọng, giảng viên bình thường sẽ không như vậy. Nhưng giảng viên Quốc học tương đối tâm cao khí ngạo, đối với người học quản lý chuyên nghiệp không cảm thấy hứng thú. Thậm chí có chút khinh thường những sinh viên có khả năng trở thành doanh nhân tương lai. Trừ cái này ra, trên tay ngài có vết chai, là bậc thầy thư pháp.”
Cô vốn không chuẩn bị cùng ông cụ này nói nhiều, cô chỉ đến gần nói về tình trạng bệnh tình của ông mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT