Hoắc Thiên Tiên miệng thì nói như vậy, trong lòng thì dễ chịu hơn rất nhiều. Cảnh Vân Chiêu và cô quả thực khác nhau, thậm chí xuất phát điểm cũng khác nhau, làm sao có thể so sánh được? Hơn nữa hai người cũng xem nhau là bạn tốt, từ đâu mà phân ra hoa hồng với lá xanh.
Hoắc Thiên Tiên cười đắc ý: “Xem như tớ keo kiệt, nhưng cũng trách không được tớ, ai bảo người của cậu bí mật nhiều như vậy.”
Trong lòng cô thừa nhận, sở dĩ cùng Cảnh Vân Chiêu kết giao bạn bè cũng vì trên người cậu ấy có cảm giác không giống người thường.
Cả hai thì thầm một lúc, đám đông xung quanh cuối cùng cũng giải tán, nhưng phải nói rằng sau khi nhìn thấy những gì Cảnh Vân Chiêu viết ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Người bình thường căn bản theo không kịp.
Còn lớp trưởng tên Hàn Nam ở phía sau nhìn nhìn Cảnh Vân Chiêu thêm vài lần, trong đó không khỏi kinh ngạc, sau đó cười nói với các bạn học bên cạnh.
Ngày đầu tiên bình đạm trôi qua, buổi chiều tan học sớm, mặt trời vẫn chưa lặn, tâm trí của Cảnh Vân Chiêu chỉ có Hắc Đế, vội vàng chuẩn bị rời khỏi lớp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play