Cảnh Vân Chiêu ngước nhìn lên, xong quay đầu cùng Diêu Bảo Bảo và Nhậm Tinh Nguyệt rời đi.
Đào Cáp tức đến hộc máu, nước mắt tèm lem, nhưng chẳng dám mắng chửi xúc phạm người, cũng không dám tìm cảnh sát.
Cô không ngốc đâu, cô mới vừa đi học, nếu ngày đầu tiên đã tìm lãnh đạo nhà trường hay là báo cảnh sát, thì cuộc sống sau này chưa chắc đã là ngày lành, nói nữa, với cô mà nói đây là chuyện lớn, nhưng trong mắt người khác thì chưa chắc. Hơn nữa cô bị thương chỉ là trầy xước ngoài da, máu còn không thấy giọt nào, ở trong mắt người khác thì có bao nhiêu nghiêm trọng chứ.
Đào Cáp tức giận đi về ký túc xá, trong lòng đem Cảnh Vân Chiêu cùng Hoắc Thiên Tiên nhớ kỹ.
Cảnh Vân Chiêu và ba người trở lại ký túc xá, thì lúc này Hoắc Thiên Tiên đã rửa mặt, còn đang nằm dài đắp mặt nạ rồi, miệng thì ngân nga ca hát. Cặp đùi trắng nõn thon thả thật bắt mắt.
"Các cậu về rồi? Trên bàn tớ để sẵn mặt nạ, chúng ta cùng nhau đắp đi? Xinh đẹp rồi chúng ta đi ăn cơm.” Lời nói của Hoắc Thiên Tiên hoàn toàn là mệnh lệnh.
Thực sự là một thân tính tình đại tiểu thư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT