Nghe được lời đe dọa trắng trợn này, ba người Cảnh Vân Chiêu đã có chút sợ ngây người.
Thật là lần đầu nhìn thấy một người nữ sinh ném đồ vào người, xin lỗi theo kiểu…… Đừng có mà trêu vào tôi.
Mà nghe được ý tứ trong lời nói của cậu ấy, e rằng ba mẹ cậu ấy rất bận, tính tình cũng không tốt lắm, không trách Hoắc Thiên Tiên cá tính như vậy, kiêu ngạo và thẳng tính.
Đào Cáp tức giận đến mức muốn khóc, nhưng Hoắc Thiên Tiên lúc này mới ngồi xổm xuống: "Cậu ủy khuất cái gì? Vừa nãy tôi ném đồ xuống căn bản không trúng cậu. Ai biết cậu vừa nhìn thấy chúng tôi thì trợn mắt mắng người, trong miệng lẩm bẩm cái gì tôi nghe không rõ, nhưng mà tôi đoán không sai cậu chính là đang mắng người khác, đúng chứ. Này tớ không thích nghe nhất là lời thô tục. Người ta có câu không đánh không biết nhau, cậu cũng đừng có mà không hài lòng, mấy thứ này, tổng cũng gần mấy chục vạn đó.”
Đôi mắt của Đào Cáp nheo lại.
Vừa rồi cô thực sự phát tiết, chủ yếu là những lời mắng chửi người, bởi vì cô phải ở kí túc xá 6 người, nghe nói hoàn cảnh không tốt lắm. Khi đi ngang qua phòng 4 người, trong lòng có chút tức giận, nên mới âm dương quái khí nói vài câu.
Giờ phút này, Cảnh Vân Chiêu trong đầu cô chỉ còn lại hai chữ "bại gia", hắn là không có từ ngữ nào khác để miêu tả về Hoắc Thiên Tiên này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play