"Cậu có yêu cầu gì về màu sắc của đồ ngủ không?" Ân Cố hỏi khi đứng dậy khỏi ghế sô pha.
"Miễn đừng màu mè quá là được." Dư Thành Tùng cuộn mình trên ghế. Hôm nay cậu mặc một chiếc quần thể thao màu xám và áo thun đen. Khi xoay người cọ lưng vào ghế, phần eo thon cùng cơ bụng rõ nét vô tình lộ ra. Sự tương phản giữa đen và trắng tạo nên một ấn tượng thị giác mạnh mẽ.
"Tôi cũng chẳng có đồ nào màu mè cả." Ân Cố dời ánh mắt đi chỗ khác. “Đừng dọn bàn, lát tôi tự làm.”
Dư Thành Tùng phất tay, không nói gì thêm.
Ân Cố khẽ hít một hơi thật nhẹ, gần như không để lại dấu vết, rồi quay người vào phòng ngủ.
Tủ quần áo giờ gần như đã kín chỗ sau một khoảng thời gian lấp đầy. Cậu tự nhận mình không có gu thẩm mỹ nên cứ mua mấy bộ y hệt nhau.
Ân Cố lấy cho Dư Thành Tùng một bộ đồ ngủ kẻ caro đen xám, đang định bước ra thì đột ngột khựng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT