Dư Thành Tùng chụp lại hai mặt của bài kiểm tra Ngữ văn rồi gửi cho Ân Cố.
"Em ngồi đây đi, anh viết xong rồi." Dư Thành Tùng chỉ vào bàn.
Dư Thành Địch ngẩn ra một lúc, rồi chợt hiểu ý anh trai, lập tức ngồi xuống ghế, ôm bài kiểm tra trước ngực. Cậu lén chạm vào rồi lại vuốt vuốt cây bút, mãi đến khi nhận ra hành động của mình có hơi ngốc nghếch, cậu mới vội vàng ngồi thẳng lưng, mặt thoáng đỏ lên vì xấu hổ.
Dư Thành Tùng thấy hết nhưng không nói gì, khóe môi hơi cong lên. Cậu tạo phòng họp online, bật video rồi đặt điện thoại trước mặt em trai.
Chẳng bao lâu sau, gương mặt Ân Cố xuất hiện trên màn hình. Tóc cậu ấy vẫn còn ướt, chiếc áo thun trắng ngắn tay hơi rộng để lộ xương quai xanh rõ ràng, dưới ánh đèn trông lại càng nổi bật.
"Nghe rõ không?" Ân Cố giơ tay lên vẫy nhẹ với màn hình. “Nhìn thấy rõ chưa?”
"Không rõ lắm..." Dư Thành Địch đang định nói thì bị Dư Thành Tùng nhanh tay bịt miệng, hét lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT