Dư Thành Tùng liếc nhìn Ân Cố:
“Ai cấm cậu chứ?”
Ân Cố thở dài:
“Tôi tự cấm mình.”
"Đúng là run rẩy*." Dư Thành Tùng cười, vẻ mặt đầy hả hê.
[Dư Thành Tùng đang trêu Ân Cố vì cậu phải cố gắng kiềm chế đến mức... run rẩy]
"Chỉ cần một cái miệng là đủ để lan truyền tin đồn." Ân Cố cũng bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT