Dư Thành Tùng cầm điện thoại, ngón tay lướt qua màn hình làm mấy bài tập, nhưng khóe mắt lại âm thầm liếc về phía cửa phòng ngủ chính.
Cánh cửa vẫn đóng im lìm, cho đến khi Dư Thành Địch đặt đũa xuống.
Rõ ràng là đang chờ anh rời đi để lén lút "hành động" đây mà.
Ăn xong, Dư Thành Địch liếc nhìn anh trai mình một cái rồi quay người định ra khỏi phòng.
Nhưng ngay khi cậu vừa khép cửa, một bàn tay thản nhiên giơ lên, chặn lại.
“Gì đấy?” Dư Thành Địch ngẩng đầu, trừng mắt nhìn.
“Thu dọn sách vở và bài tập đi.” Ánh mắt Dư Thành Tùng vẫn không rời khỏi màn hình điện thoại, giọng nói lười biếng như thể mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của cậu.
“Thu dọn làm gì?” Dư Thành Địch tiếp tục trừng trừng nhìn anh.
Đôi mắt đào hoa của cậu, giống hệt Dư Thành Tùng, nhưng vì vẫn còn nhỏ nên chưa có được nét sắc sảo như anh trai. Thay vào đó, ánh mắt chỉ đơn thuần là bướng bỉnh và dữ dằn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play