"Giáo viên sinh học của em nói với tôi rồi, tại sao em lại không đi học?" Thầy Lý đưa cho cậu một cốc trà, ngồi xuống đối diện và mỉm cười hỏi.
"Ngủ quên." Dư Thành Tùng nhận lấy cốc giấy rồi đặt lên bàn, ngả người ra ghế, nghịch điện thoại, thản nhiên đáp: "Không dậy nổi."
"Hôm qua thức khuya à?" Thầy Lý nhìn cậu, vẻ mặt lo lắng, "Mắt thâm quầng cả rồi. Đám trẻ các em lúc nào cũng không biết tự chăm sóc bản thân. Thức khuya có hại lắm! Tỷ lệ đột tử ở người trẻ ngày càng cao đấy. Thầy không dọa em đâu, thầy thực sự lo lắng cho em..."
"Cảm ơn thầy nhiều lắm, em cảm động đến mức suýt khóc luôn đây này." Dư Thành Tùng cầm ô che cho con trai, lười biếng liếc thầy Lý một cái, “Thầy không bận gì à? Đã 20 phút rồi đó. Thầy nên bỏ thói quen vòng vo tam quốc trước khi vào vấn đề chính đi. Không phải học sinh nào cũng có tính kiên nhẫn như em đâu.”

"Cũng đúng." Thầy Lý cười, "Em là một đứa trẻ ngoan, Ân Cố cũng vậy, cả hai đều là những học sinh tốt!"
"Em vẫn tốt hơn cậu ấy." Dư Thành Tùng nhàn nhã nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play