"Mơ mộng~ Mỗi người đều dệt nên một giấc mơ đẹp trong đời mình~" Dư Thành Tùng nghêu ngao hát khi đang nằm trên giường.
"Bài gì vậy?" Ân Cố ngồi bên cạnh cậu, một tay xoa eo, tay kia thì cần mẫn xoa bóp vai.
"‘Cuộc sống là như thế’, đau... nhẹ tay chút!" Dư Thành Tùng nhíu mày, giơ chân đá cậu một cái. "Hít— Bạn học Ân, cậu muốn bẻ đôi tôi ra à?"
"Xin lỗi." Ân Cố lập tức giảm bớt lực tay, cẩn thận xoa bóp nhẹ nhàng hơn rồi cười nói, "Không thể bẻ đôi được đâu. Tôi còn mạnh bạo hơn thế mà cậu vẫn chịu được mà—"
"Mẹ kiếp, Ân Cố!" Dư Thành Tùng quay phắt lại, chỉ tay vào mặt cậu. "Cậu—"
"Tôi không được nói à?" Ân Cố cười hớn hở ngắt lời cậu. "Nếu cậu thấy ngại thì trách tôi cũng được. Dù gì thì tôi cũng chỉ ra vào, lật qua lật lại, đứng rồi lại nằm..."
Ngón tay của Dư Thành Tùng khựng lại giữa không trung, rồi cuối cùng chán nản thả xuống. Cậu siết tay thành nắm đấm, chắp tay hướng về phía Ân Cố, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT