"Đệt, Ân Cố, cậu đúng là đồ lẳng lơ."
Dư Thành Tùng không biết nên dùng biểu cảm gì để nhìn cậu ấy nữa.
Cậu trừng mắt nhìn trần nhà, trong khi Ân Cố vẫn kiên nhẫn giải thích.
Nhưng cậu không muốn nghe.

Trong đầu cậu lúc này chỉ có một ý nghĩ trẻ con mà cố chấp:
Lần trước cậu giúp tôi, tôi cảm động lắm, cảm nhận được tình yêu sâu sắc của cậu dành cho tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play